Khu cách ly đặc biệt của Phòng khám Đa khoa Quang Hà, huyện Bình Xuyên, Vĩnh Phúc giờ chỉ còn một mình ông Nguyễn Văn Vinh, 50 tuổi. Cách đây vài ngày, vợ và con gái thứ hai của ông cũng bị cách ly vì mắc bệnh nCoV bên cạnh do con gái lớn Nguyễn Thị Dự truyền sang. Đến nay, hai mẹ con đã khỏi bệnh và xuất viện. -Phòng biệt lập hướng ra bầu trời và mặt trời chói chang. Đi qua hành lang, anh có thể nhìn sang dãy nhà đối diện cách đó khoảng 20m, cách ly gần 50 người được cho là tiếp xúc gần với bệnh nhân dương tính. Mẹ anh 80 tuổi và hai chị gái của anh Vinh ở đó. – Ông Vinh nói: “Nhà tôi có 21 người ở đây.” “Tôi ở cùng, nhưng không được gần, không nói được. Lúc đó tôi tủi thân lắm” – — Phải nói rằng, anh ấy cũng biết rằng đó là một điều may mắn khi nhìn thấy những người thân yêu của bạn khỏe mạnh suốt cả ngày. Cả hai người giờ đều mang virus một mình nên anh phải tự động viên mình để chiến đấu.
Anh Vinh được bác sĩ tiêm vào chiều 23/2. Ảnh: Giang Huy
Anh cho biết, khi nghe tin vui về virus corona, cả gia đình đều lo lắng. Mẫu bệnh phẩm của gia đình được nhân viên y tế thu thập ngay lập tức. Từ đó, bà con cũng tham gia. Người dân thôn Ái Vân, xã Sơn Lôi kỳ thị gia đình anh. Khi bước vào, ai cũng tự nhủ phải đi thật nhanh để không bị lây bệnh. – Tôi rất tức giận, anh nói. “Và cũng bị, nhưng làm sao biết được?” .—— Cơ quan chức năng và y tế đã đưa họ và anh Vinh vào khu vực cách ly. Mẹ cô thường muốn ra ngoài chơi. Mỗi lần như vậy, bác sĩ đều nhắc anh ấy đi ngủ, thậm chí là đi ra ngoài vì không có kết quả xét nghiệm. Anh chia sẻ: “Tôi rất thích mẹ.” Anh Vinh một mình dẫn bốn bức tường và nghe điện thoại như một người bạn. Khi báo chí đưa tin vợ con xét nghiệm dương tính với NCV rồi phê bình cô gái ở khu bảo tồn cộng đồng, ông Vinh ngày đêm cân nhắc chuyện này. Người cha chăm chút cho thân thể ngày càng ít quan tâm đến con gái. Có thể dự đoán rằng con gái ông từ Vũ Hán trở về trước Tết và sau đó đã lây nhiễm cho ít nhất 6 người, hơn 10.000 người trong toàn xã phải cách ly và nhốt lại. Anh nói: “Trong thời gian này, tôi cảm ơn các y, bác sĩ đã luôn hỗ trợ gia đình tôi.” “Tôi vẫn chưa quen với việc cách ly 10 ngày.” Anh tuyên bố. “Chán và nhớ nhà. Cả nhà tôi phải ra đi, nhà không có người trông coi” – Bộ Y tế xử ông Vinh theo đúng thỏa thuận. Hơn 20 y tá, bác sĩ, nhân viên y tế túc trực, chăm sóc anh từ bữa ăn, giấc ngủ đến sinh hoạt cá nhân. Một ngày, hai ngày, ba ngày sau, người thân của ông Vinh lần lượt có kết quả âm tính và được chuyển đến khu vực khác để theo dõi tình hình. Khi vợ và con gái thứ hai khỏi bệnh, anh ta sẽ ngồi vững ở ngưỡng cửa, lặng lẽ quan sát tình trạng bệnh ở phía xa. Sau khi được điều trị tại Hà Nội, con gái lớn của chị đã được xuất viện trước khi được mẹ anh Vinh (trái) và hai chị gái chăm sóc tại Trung tâm Y tế Quảng Hà, Vĩnh Phúc, Bình Xuyên. Ảnh: Giang Huy
Lần đầu tiên tôi nhận được kết quả âm tính vào ngày 23 tháng 2. Tôi mừng lắm, anh Vinh gọi điện nói với con gái Du rồi ra cửa sổ tắm nắng. Bên kia sân, mẹ và hai chị em cô đang đợi gió. Nhìn thấy anh Vinh, họ chào và cười. Ba phụ nữ đã xét nghiệm âm tính với nCoV nhiều lần, nhưng không có đủ thời gian để cách ly họ. Anh Vinh xua tay.
“Tôi hiểu rằng ai cũng muốn có ngày ra mắt như tôi.”
Thúy Quỳnh