Năm 1983, Dũng đi khám vì mắc chứng khó nuốt và đau họng. Trên đường đến bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán là khối u lành tính. Khi đó, cũng như bao người khác, chị vẫn rất chủ quan về căn bệnh ung thư.
“Khi tôi xem bộ phim ngày hôm đó, tôi biết mình bị ung thư, nhưng không ai mong đợi cuộc chiến không vũ trang này. Nó thật khó khăn,” cô-. Ba tháng sau, khối u lớn dần và chèn ép thực quản, bác sĩ chỉ định cắt bỏ khối u để đảm bảo an toàn, ca mổ kéo dài 4 giờ và được gây mê 2 lần, sau mổ sinh thiết khối u cho thấy chị bị ung thư tuyến giáp. “Tôi không tin cho đến khi lấy tờ kết quả ra, trong lòng rất hoang mang vì không biết nên bắt đầu điều trị như thế nào.” Sau đó anh Đông ôm tuyến giáp. Mẹ khóc, đứa trẻ 20 tuổi có vẻ choáng ngợp.
Sau ca mổ, Dũng bị thủng thực quản do khối u ở vị trí khó, phải bóc tách cẩn thận. Nấu cháo và bơm vào ống tiêm. Cô bị mất giọng, muốn nói được phải viết một tờ giấy và dùng cử chỉ để nói chuyện với mọi người.
Lúc đó, Dong tự nhủ rằng cô ấy “sẵn sàng chấp nhận nhưng không từ bỏ.” Sáu tháng sau, cô ấy đột ngột đến. Từ đầu tiên cô ấy nói là “Mẹ”.
Sau khi nghe tin ung thư, cô ấy nói “sớm muộn gì ai cũng đến.” Ảnh: Thùy An
Dũng quyết định không lấy chồng vì căn bệnh ung thư. Nhiều năm sau, cô gặp người chồng hiện tại của mình, anh Su. Khi đó, cô không giấu giếm mà công khai nói về tình trạng bệnh của mình. Trái với tưởng tượng của mình, anh ta vẫn quyết lấy vợ và đấu tranh với vợ đến cùng.

Năm 1992, con trai đầu lòng của cặp đôi chào đời. Hai năm sau, gia đình có một bé trai. Kể từ đó, cô đã cùng công ty mắc phải hàng loạt căn bệnh không thể chữa khỏi.
Năm 2009, bác sĩ thông báo rằng khối u đã xuất hiện trở lại. Để xác định xem cô có cần điều trị hay không, Dong quyết định dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc cho đứa trẻ trước khi phẫu thuật. Cơn ho ngày càng khiến chị nhiều hơn, buộc phải đến bệnh viện khám. Kết quả của 4 vết thủng sinh thiết do các bệnh viện khác nhau thực hiện đều lành tính. Về đến nhà, chị nghe mọi người mách “uống thuốc bắc để thu nhỏ khối u” nên chị thử. Tuy nhiên, chỉ một tháng sau, men gan tăng gấp 4 lần, hồng cầu giảm, bạch cầu giảm, urê tăng. Đến lúc đó, khối u đã di căn đến các hạch bạch huyết và phổi, đồng thời có khối u ở trung thất.
Sau khi khỏe mạnh, bà Đặng học cách thư giãn. Ảnh: Cung cấp do ca mổ lần 2 vào tháng 7.2014 bị liệt cổ họng. Bà nói: “Ăn, uống và ngủ là ba thái cực.” Điều trị bằng i-ốt và chế độ ăn không có i-ốt có thể khiến cơ thể tích, nặng mặt gây khó thở, thiếu oxy, co rút chân tay và không thể cầm được gì. Hoặc, sức khỏe của anh ấy dần dần xấu đi. Đồng kể: “Lúc tôi tỉnh thì không ai biết, nhưng khi tôi ngủ thì nghe thấy tiếng sáo, tôi còn nói lời cuối cùng với chồng” – Chờ 8 tháng. , Chị đến chuyên khoa tai mũi họng để khám. . Bác sĩ nối một ống khí quản vào cổ để thở, “mũi giữ đủ phần”. Cả đời này, cô phải sống chung với ống thở.
Để che đi, cô ấy thường quàng một chiếc khăn quanh cổ. Mọi người không biết nhìn cách cư xử của cô ấy, hồi hè nói cô ấy có chuyện, nhưng dần dần cũng quen. Cô không còn quan tâm đến những phát ngôn của người lạ.
Khi cô ấy đang nói, cô ấy phải lấy tay che khí quản để không khí đi qua và làm rung các dây thanh âm để nói. Giọng nói khiến giọng nói của cô bị khản đặc, không rõ ràng như người bình thường.
Chị Đông (ngoài cùng bên phải) tham gia câu lạc bộ yoga để mang lại nhiều niềm vui cho cuộc sống cho bệnh nhân ung thư. Ảnh: Nhân vật cung cấp – Bà Đồng đã điều trị ung thư gần 40 năm và có vốn kiến thức phong phú về bệnh tật. Cô luôn tự nhủ: “Ung thư giống như một căn bệnh mãn tính, nhưng đã là bệnh thì phải chữa khỏi.” Vì vậy, cô sẽ không bỏ cuộc.
Người phụ nữ 56 tuổi này là thành viên tích cực của câu lạc bộ yoga và thể hình, vẽ tranh và tổ chức nhiều buổi dã ngoại. Đặng Quỳnh Nga, 33 tuổi, giảng viên lớp yoga cho biết: “Nếu tụ tập với nhau ở ngoài, khó ai đoán được cô ấy là căn bệnh quái ác và khó chữa nhất của loài người. Năng lượng của bạn khiến tôi tràn đầy tự tin và động lực để sống một cuộc sống ý nghĩa hơn. “Chị Nga cho biết. – Ngoài ra, chị còn vận động mọi người tham gia các hoạt động thiện nguyện hỗ trợ người ốm yếu. – Hàng ngày chị chuẩn bị bữa ăn và ăn uống điều độ, cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng, không chạy theo” mạng “. “Thực đơn” hay chuyền nhau dẫn đến cơ thể thiếu dinh dưỡng .- “Khi nhìn thấy điểm cần đến, bạn sẽ biết cách dành thời gian còn lại trong ngày sao cho ý nghĩa và trọn vẹn nhất”, bà Đông nói.